Anh là trăng trên bầu trời – Bồ Đào Bất Toan

Tên truyện: Anh là trăng trên bầu trời Tác Giả: Bồ Đào Bất Toan Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE Nguồn raw: Zhihu Nguồn convert: Leo Sing Edit: Súp Lơ || Giới thiệu || Từ đồng phục đến áo cưới, câu chuyện cô gái yêu thầm thành công. Năm 16 tuổi, cô hỏi anh, […]

🥦 [HOÀN] Anh là trăng trên bầu trời – Bồ Đào Bất Toan

Truyện mô tà tâm lí cũng khá ổn, nhưng nữ9 là người hèn nên hở chút chạy, hở chút khóc 🥴 còn lí do hiểu lầm của hai người thì vô lí vcl. Học sinh lớp 12 mà bỏ thi đại học chỉ có thể do gia đình có chuyện hoặc bản thân có chuyện, vậy mà nam9 nghĩ mình bị đùa giỡn tình cảm, chứ không nghĩ nên tới nhà thăm coi con nhỏ kia ra sao rồi 🥴🥴🥴🥴

Sau khi người chơi vô hạn lưu về hưu – Tang Ốc

Tên: Sau khi người chơi vô hạn lưu về hưu Tác giả: Tang Ốc Thể loại: Hiện đại, vô hạn lưu, ngọt ngào, sảng văn, cường cường Chuyển ngữ: Meg, sbt1 Beta: sbt1, Meg Bìa: Củ Cải Nhỏ Xíu WATTPAD Là hung thần lừng lẫy một thời ở thế giới vô hạn lưu, sau khi […]

SAU KHI NGƯỜI CHƠI VÔ HẠN LƯU VỀ HƯU – TANG ỐC

Lại một concept tiềm năng bị xử lí quá vội vàng.

Hệ thống pháp thuật của truyện xoay quanh quỷ khí, khá mới lạ nhưng cũng đầy plot holes. Những plot holes này chủ yếu là để buff cho thụ, buff cực kì nhiều. Nhưng so với thụ thì công phải gọi là OP luôn 😂 boss cuối được tả mạnh khinh hoàng bao nhiêu thì bị hai đứa xử nhanh bây nhiêu (dù cũng có bị thương, nhưng mà nó lành nhanh như là vết trầy da ấy 🥴). Cho nên sảng văn 100%. Nội dung cũng có tí suy luận khi đấu boss, có tí plot twist đồ ở khúc cuối đồ đó, nhưng mà tui thấy đấy là để nhấn mạnh mối quan hệ tương ái tương sát của công thụ thôi. Chứ xuyên suốt truyện, tụi nó toàn giải quyết bằng vũ lực áp đảo.

Cho nên nội dung chính là công chân chó, bán manh, làm nũng, giả gái, xài 36 kế để dỗ thụ, cua lại thụ =))) còn đám âm mưu của boss chỉ là để tăng gia vị cuộc sống thôi. Nhưng mà cũng bởi vậy nên đến tận gần cuối hai đứa mới chính thức đến với nhau. Còn trước đó là truy đuổi -> dỗi, làm lơ -> ỡm ờ đến gần hết truyện =))) tính ra thì đúng là rất chậm nhiệt.

Trò chơi tận thế – Nhu Đề

Hế nhô anh em, tớ đào hố mới đây~~ Hy vọng anh em chưa chán vô hạn lưu, bởi vì truyện này cũng là vô hạn lưu, mà nó còn dài nữa. Mong anh em tiếp tục ủng hộ tớ lấp hố, tuy chưa biết bao giờ mới lấp xong cơ mà hiện giờ tớ […]

[Hoàn] Trò chơi tận thế – Nhu Đề – Mục lục

Truyện này đối với tui giống như tìm thấy một bộ ghép hình, ghép hết tất cả các mảnh rồi phát hiện cđl nào ném hơn nửa số mảnh của bộ đi rồi. Đến gần cuối truyện tui mới biết nó vừa là hậu truyện, vừa là spin-off của Trò chơi hắc ám (một bộ ngôn tình vô hạn lưu). Gọi là spin-off là vì Thế giới luân hồi trong truyện này là bản bị bug nát bấy của truyện kia, nên tính chất và qui tắc (chắc là) khác nhau rất nhiều. Vì sự không hoàn chỉnh này (và văn phong của tác giả) mà đến cuối truyện, tui vẫn chẳng biết bản chất của Thế giới luân hồi là gì? ( ╹▽╹ ) Là siêu máy tính lưu trữ linh hồn kiểu phim Upload 2020 hay là thực thể vũ trụ bắt cóc linh hồn? Mà làm sao người tương lai hack vô Thế giới luân hồi được? Rồi sao dị năng đem ra ngoài vẫn xài được?…

Cũng vì cảm thấy nó không hoàn chỉnh nên tui không biết nên nghe theo tiếng lòng mà cho nó 1*, hay là nếu đọc luôn bộ kia thì mọi thứ kết hợp lại trở nên logic và hay ho hoành tráng, cho 1* tội quá? (Editor làm rất mượt cũng là một lí do khiến tui ngại cho 1*.)

Nói tới văn phong của tác giả, tui chê mạnh khi tác giả liên tục làm cái trò: xây dựng arc này xong sang arc mới vứt sọt rác hết. Ví dụ kèm spoil: main mới nghĩ ra cách làm ăn ở thành Cực Lạc, mở lớp dạy học đc 1 lứa thì vụ Săn thủ phú đc treo thưởng, vụ lớp học hay đám học trò kia không bao giờ đc nhắc lại nữa 😀 khó khăn lắm săn đc thủ phú rồi, cầm mấy trăm triệu tiền thưởng chưa ấm tay thì thành Cực Lạc sập, bị ép qua làm nhiệm vụ Cây non, đống tiền kia thì đi tong luôn 😀 Viết sương sương vài vụ tui tức nhất thôi chứ mổ sẻ ra thì tác giả mắc lỗi này rất nhiều, kiểu viết linh tinh, thích viết gì thì viết nên một đống tình tiết thừa, không support miếng nào cho những nội dung sau đó. Ngoài vấn đề này thì logic holes cũng nhiều, mà nó lồ lộ kiểu ý trước vả ý sau ấy.

Như cái chương 83 ngoại truyện mà editor không làm ấy, thật ra nó vẫn thuộc nội dung chính, kể về PM lúc ở thành Vân và lí do nó hơi tỉnh ngộ ra chuyện tình cảm. Mất đoạn đó nên coi chương sau, và những lúc tác giả kiểu “PM học cái này lúc sửa bug”, “bé PM nay đã 7 tủi”, tui ngơ ngác luôn 😀 Nhưng phần lớn chương đó lại viết về câu chuyện bi kịch của boss một thế giới tu chân nọ 😀

Dù đã được cảnh báo “yêu đương chỉ là phù du” nhưng mà tui không ngờ editor hoàn toàn không phóng đại 😀 đến chương cuối hay đứa mới thành đôi. Trước đó hint ít vừa, nhưng tương tác của hai người thì siêu ít. Dùng chữ chậm nhiệt còn thấy không đủ diễn tả độ chậm của tuyến tình cảm.

Tui không thích kiểu người như Lâm Việt cho lắm, dù bình thường tui vẫn thích người chính trực nhưng bao che khuyết điểm team mình. Chắc vì Lâm Việt làm tui nhớ đến Captain America MCU, kiểu hơi đạo đức giả, nhất là trong phó bản Săn phủ thú, hai đội gặp nhau là cứ giết trước hỏi sau 😀 Ngoài ra Lâm Việt còn là kiểu lực điền, đấu trí lắt léo thì miễn, lâu lâu tác giả cho thể hiện khả năng sử dụng. Tính cách Phong Mặc thì gói gọn trong chữ “sảng khoái”, gu tui. Phong Mặc làm điều mình thích, bất chấp mọi thứ kể cả mạng sống của mình. Tâm thần có trí tuệ. Anh ta gần như gánh hết mọi chi tiết đấu trí xuất hiện trong truyện 😀 chiến thuật, chỉ vậy.

‼️Đừng gắn bó với mấy nhân vật phụ. Tụi nó 1 là xuất hiện thoáng qua; 2 là xuất hiện khá nhiều, khiến người đọc yêu thích rồi chết mất xác. Có những nhân vật phụ quan trọng mà chết kiểu mất xác, chết lúc nào không hay luôn mới chưng hửng làm sao 😀😀

Kết luận: Châm chước cho 2*, cũng có những đoạn nhỏ không đến nỗi nào, mà gộp lại đúng là hổ lốn. Không chỉ Thế giới luân hồi dính bug nặng, mà cả truyện này đầy là bug.

Linh môi – Phong Lưu Thư Ngốc

LINH MÔI – PHONG LƯU THƯ NGỐC Edit: Cáo khìn  Beta: Group thú Quản lý: Chó  Design: Rồng và Đào Nguồn raw: Tận thế-ing  Nguồn code: Serahwang và beptolam https://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/12/linh-moi.html Thể loại: linh dị thần quái, kỳ huyễn ma huyễn, hiện đại không tưởng, nghịch tập, vả mặt, sảng, lạnh lùng phúc hắc tiến sĩ tâm lý […]

[45](HB) Linh Môi – Phong Lưu Thư Ngốc

Đây là một bộ truyện về nhân tính, nói đúng hơn là sự xấu xí của nhân tính, vì cái tốt ở thế giới đấy quá ít ỏi, một mình thụ gánh 99% rồi. Truyện có #sảng văn vả mặt, nhưng đối với tui sự sảng khoái đó chỉ trong tầm 100 chương đầu. Càng về sau nội dung càng tập trung hơn vào đám phản diện ghê tởm, phần vạch mặt thì qua loa, khiến tỉ lệ % phản diện hãm lòn > tỉ lệ % vả mặt chính nghĩa, thành ra không sảng, mà còn khiến nhiều người ức chế đến drop.

Thụ nhiều khi làm người đọc thấy ẻm quá thánh phụ, nhưng thật ra là ẻm không để tâm đến đám phản diện đó. Thụ đã đắc đạo rồi, tâm ẻm vững như bàn thạch. Truyện ngược thụ nhiều, cả thân lẫn tâm nhưng chỉ kể qua loa những phần này. Vẫn làm tui thấy khó chịu thou. Công là người thuộc top tinh anh của loài người, là một high-functioning sociopath. Công support rất nhiều về tinh thần cho thụ, để con đường tuẩn thân vì đạo của thụ không cô độc. Công cũng nhiều lần tính toán giúp đỡ thụ. Nhưng ở một thế giới linh dị, khả năng của công là có hạn. Nhiều lần công phải khóc vì bất lực. Một sociopath mà khóc, thật sự thốn.

Là một truyện nặng về nội dung thì truyện RẤT CHẬM NHIỆT. Tầm 100 chương thì công thụ mới thân thiết, thêm 100 chương nữa để tiến triển. Nhưng thụ là người bận rộn gánh cả thế giới như thế, nên “tiến triển” này cũng không đc mô tả bao nhiêu, chỉ có chút đường vụn.

Nhưng tui đã nói, truyện này dành phần lớn thời lượng để kể về đám phản diện rác rưởi. Những kẻ ác trong truyện có thể nói đơn giản là không chuyện ác nào không làm, một cách tham lam, ích kỉ, vô tri. Nó làm người đọc thấy phẫn nộ, bất lực. Đây là cảm xúc rất độc hại cho tinh thần. Thậm chí dàn nhân vật phụ theo team thụ thì phần lớn cũng là những người từ đầu khinh bỉ, sỉ nhục, không tin lời thụ để rồi bị vả mặt (từ một đến nhiều lần) mới khôn ra, quay đầu. Chỉ có hiếm hoi vài người là dễ thương.

Trí hoán hung đồ – Miêu Trà Hải Ly

TRÍ HOÁN HUNG ĐỒ (Tạm dịch: Đổi đường hiểm nguy) Tác giả: Miêu Trà Hải Ly Chuyển ngữ: Cát Tình trạng bản gốc: 99 Chương + 5 Ngoại truyện Bản chuyển ngữ phi lợi nhuận, chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi WordPress của mình dưới bất kỳ […]

[Mục lục] Trí Hoán Hung Đồ – Miêu Trà Hải Ly

Cite nhà chế Cát vậy thôi chứ lúc tui đọc thì bả đã xóa truyện rồi, tui đọc QT 🥹🥹 Đáng lẽ đọc từ lâu rồi vì văn án lôi cuốn mà nhây mãi, mới nổi hứng đọc gần đây cũng vì thấy truyện sắp xuất bản, bìa đẹp. Nhưng mà hối hận vcl. Đánh giá của tui với truyện này là: Chỉ lừa được đám newbie mới đọc scifi lần đầu.

Truyện chậm nhiệt cực kì, tầm 1/2 công thụ mới bắt đầu thích nhau, mà lúc thích rồi thì hơi chóng váng, nhưng không đồng nghĩa với nhiều đường đâu nhé. Là truyện niên hạ nhưng thiếu tag.

‼️ Cảnh báo nội dung kế tiếp tiêu cực vcl, nhưng vì không vừa viết review vừa đọc nên đã giảm tiêu cực so với cảm xúc của tui lúc đọc rồi.

Dù văn án tạo cảm giác vai trò của công thụ rất cân bằng, nhưng thực tế, spotlight là của mình thụ. Thụ trong truyện là đứa con của số mệnh, vạn nhân mê chuẩn hàng, nói cả thế giới xoay quanh thụ cũng không sai, công cũng chỉ là thằng làm nền như các nhân vật phụ khác 🙄🙄 Ban đầu thụ được mô tả khá ok, là thanh tra trẻ tuổi giỏi giang, có đôi mắt tinh tế, soi hiện trường còn xịn hơn máy. Nhưng thực tế thì bao nhiêu manh mối về vòng lặp được mọi người quăng vô mặt thụ nhưng nó lại không để tâm, không chú ý, không care, không thèm thấy, không thèm nhớ, không thèm suy nghĩ, suy luận, tính toán cm gì hết 😀😀 Khi đọc truyện trinh thám, điều làm độc giả ức chế nhất hiển nhiên là khi vị “thám tử” bỏ lơ manh mối một cách LIÊN TỤC và NHIỀU LẦN. Dù tác giả gọi đây là tính “kiên định không đổi” của thụ. Nhưng đối với tui, thụ là kẻ hiếu thắng, ích kỉ, cứng đầu và được vận mệnh ưu ái quá lố (chưa cần đọc đến chân tướng để tui kết luận điều này nữa cơ, mà đến chân tướng thì chắc chắn 100% luôn).

Cốt truyện liên quan đến rất nhiều yếu tố scifi: vòng lặp, nghịch lí ông nội, thuyết tất định,… nhưng tác giả vẫn còn rất yếu ở mảng này. Điển hình nhất là mấy điều kiện, vị trí để xuyên tới xuyên lui rất là random, trừ mấy điểm như núi Phục Long, phòng 404, mèo Stephen là cố định, rõ ràng thôi. Cuối truyện, tác giả có tâm sự thẳng thắn đây là truyện scifi đầu tay ấp ủ lâu năm, cũng có nghiên cứu nhiều thứ mới dám đặt bút. Sự thành thật này làm tui thấy đỡ bức xúc hơn (nên thương hại đánh 2*).

Trong dàn nhân vật phụ có giáo sư ngành khoa học (vật lí?) Liên Cảnh Uyên rất kì cục. Nhân vật này muốn làm bác sĩ tâm lí mà cha mẹ bắt học ngành tự nhiên hay sao á, hỏi mấy vấn đề liên quan toàn trả lời nước đôi. Thường người của ngành này cũng sẽ đam mê scifi, vì scifi là niềm cảm hứng, là phương hướng để nhiều nhà khoa học nghiên cứu, đằng này LCU thể hiện một sự uninterested rõ rệt với scifi và cả ngành học của bản thân lắm luôn. Mà thụ cũng kiểu: gặp hiện tượng khoa học chưa giải thích nổi, tui đi tìm tài liệu nghiên cứu học thuật ( ̄(エ) ̄) đã bảo khoa học chưa chứng minh đc mà đm ( ̄(エ) ̄) vẫn có đầy thuyết về các vấn đề này luôn mà hình nhưng nó ko thèm đọc học sao ấy ( ̄(エ) ̄) đíu hiểu kiểu gì.

Cùng hệ liệt có bộ Cảnh trong gương trò chơi ghép hình, đề tài tương tự, công của truyện này cũng có cameo ở đây. Ban đầu tui cũng định coi, nhưng mà đọc xong bộ này, thấy nên chạy lẹ 🏃🏃🏃💨

71 năm sau khi nhân loại biến tính – Bộ Liêm Y

[Edit – Hoàn] 71 năm sau khi nhân loại biến tính

Ban đầu đọc truyện tui cảm giác tác giả không biết mình viết gì. Không phải vì nó phi logic mà vì bối cảnh không rõ ràng, thiết lập thế giới rất mơ hồ ngoại trừ việc đây là thời tinh tế ABO. Càng đọc dần thì tui cũng nhập tâm được với mạch truyện hơn, mọi thứ cũng dần hiện ra có hệ thống hơn.

Kết truyện là một chiếc plot twist thú vị, nhưng tui vẫn không đồng ý với nó lắm, vì thấy phục bút không đủ chứng cứ để kết luận ra cái “chân tướng” đó, cảm giác hơi “trên trời rơi xuống”. Tui nghĩ vấn đề là ở trình kể chuyện của tác giả chưa đủ “cân” cái kịch bản này, đồng thời mạch truyện tác giả chọn làm bỏ lỡ nhiều hố quá. Những hố này không ảnh hưởng hưởng đến tuyến chính, nhưng mà nếu có thì đất diễn của tuyến tình cảm sẽ đc tăng nhiều hơn, trọn vẹn hơn.

Cặp phụ Chamberlain x Don còn muốn nhiều đất diễn và tiến triển nhanh hơn CP chính 😂😂 nhờ em Don quá là bạo 💯

Cặp chính cũng rất cưng, dù bình thường tui không thích niên hạ bằng niên thượng, nhưng khả năng tạo ra nhân vật cực kì likable của tác giả vẫn hạ gục tui ԅ(´ڡ`ԅ) Công là thằng bé thanh thuần, một bé sói ngoan ngoãn với vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng vì người yêu mà ẻm có thể nói ra những lời chân thành ngọt sớt. Thụ là kiểu power bottom dịu dàng hàng real. Thuộc tính kiểu này khá hiếm dù nó ngon xĩu, làm tui nhớ ngay Rồng Gâu Gâu và Ngôn Meo Meo. Nhưng mà Cố Trường An thương Seryozha rất nhiều luôn (hoặc ít nhất là biết cách thể hiện tình yêu hơn), nên tui thấy ẻm sướng hơn Rồng Gâu Gâu nhiều.

Phần ending với Bệ Hạ và Định Quốc Hầu thật sự xoa dịu đám quan điểm khác biệt của tui với mạch truyện chính 🥺🥺🥺 Hai đứa vẫn là kiểu CP hợp gu tui qtqđ mà 🥺🥺🥺 Cũng phải công nhận là càng lớn, người ta càng dễ cứng nhắc với các quan điểm của mình, dù đã cố gắng open-minded nhưng mỗi khi thấy những thứ không đi theo thế giới quan của mình, là khó chịu, ngứa ngáy trong lòng phết 🥹🥹

Ngoài ra, trong truyện, tác giả còn thể hiện quan điểm cực đoan của mình với Nhật. Dù cách thể hiện thì ko thể bắt bẻ được (cho làm phản diện), nhưng độ cực đoan thì 📈 rõ rệt luôn.

Sét đánh ngang tai là, hệ liệt này còn một ngoại truyện (gồm 2 mẩu chuyện: 1 chương và 3 chương), và chưa ai edit 🥹🥹

Long Ngạo Thiên xuyên nhầm sách – Vùi Đầu Vào Tuyết

Tác giả: Vùi Đầu Vào TuyếtEdit: Sư TửTình trạng bản gốc: Đã hoànTình trạng bản dịch: Đã hoànThể loại: Nguyên sang, hiện đại, ngọt sủng, hệ thống, xuyên sách, chủ thụ, sảng văn, 1×1, HE Giới thiệu Ngự Hàn là một nhân viên hạng nhất phân bộ Long Ngạo Thiên ở cục xuyên sách, luôn […]

[Mục lục] Long Ngạo Thiên xuyên nhầm sách

Drop ở chương 46.

Nói không ngoa thì truyện này đã làm hỏng cả kì nghỉ Tết của tui 😩😩 Hồi hai mươi mấy, giữa mấy lựa chọn, tui đã chọn nó. Thế mà nó nản đời đến nỗi cả tuần tui vẫn không gom nổi hứng thú để đọc. Ngay từ chương 1 trực giác đã thấy sai sai, không chương nào là não tui không gào: “Drop đi!!” Nhưng OCD của tui lại nói: bỏ thì thương mà vương thì tội. Thế là tui gắn gượng đến hết kì nghỉ mới quyết tâm drop được 😩😩😩

Đọc văn án thì tui đã mong đây là truyện chữa lành công, giải quyết vấn đề vòng lặp thế giới của công, thụ thì là người thông minh, sâu sắc, tỏa sáng năng lượng tích cực đằng sau lớp ngoài trẻ trâu. Nhưng truyện đi ngược lại hết những mong đợi đó. Không có vấn đề nào của công được giải quyết, mà công lại đi thích thụ quá đột ngột, kiểu đáng lẽ nó phải thích mình mà nó không thích mình nên đột nhiên mình thích nó không chịu đc (👁👄👁??) Công xuất hiện chỉ để nghi ngờ thụ sương sương, ảo tưởng thụ sẽ lấy lòng mình, sau đó thấy thụ khác biệt rồi chú ý và thích luôn. Cho đến chương tui drop, những vấn đề quan trọng trong thiết lập của công (tàn bạo, đang phát điên vì vòng lặp) còn không có đất thể hiện nữa là giải quyết.

Thụ thì vừa trẻ trâu chính hiệu, trẻ trâu từ tâm can mà vừa được hưởng hào quang nhân vật chính dù bây giờ nó không còn đóng vai nhân vật chính Long Ngạo Thiên nữa. Vô lí!! Cái gì nó làm cũng đc mọi người ủng hộ, yêu thích, tất cả nhân viên thành fan của nó (kiểu đoàn sủng). Trong khi đó cách viết thì không thuyết phục, mấy màn thu phục lòng người của nó, chỉ có đoạn thu phục mấy thằng công tử ăn chơi là hợp lí.

Nản đời nhất là cách thụ đối xử với công. Thụ dùng tiêu chuẩn kép một cách rõ ràng với công, nhưng không phải vì nguyên chủ. Thụ không quan tâm việc mình OOC hay, quan tâm gì đến nguyên chủ cả. Thụ vả mặt một số kẻ thù của nguyên chủ cũng chỉ vì đám đó đần độn đi ngáng chân thụ mà thôi. Bởi vậy công không hại thụ, thậm chí giao công ty hay làm chỗ dựa cho thụ, vậy mà thụ đối xử với công còn tệ hơn đám nhân-vật-phụ vai-đối-tác mới gặp. Cách thể hiện này nếu không là vô ơn, thì là entitled. Lúc đọc văn án tui tò mò thụ lập nghiệp thế nào để phát triển công ty to hơn công, hóa ra cũng chỉ là lấy cty con của công rồi phát triển lên. Vậy mà đòi mua lại cty mẹ ctct 🙄🙄 ảo tưởng sức mạnh. Cách tác giả viết làm tui thấy: Không phải thụ giỏi, mà thụ đang đc cả thế giới cưng chiều. Nên truyện này chắc dân sủng thụ muốn giải trí không não sẽ đọc đc.

Địa Cầu online – Mạc Thần Hoan

Địa cầu online/ Địa cầu thượng tuyến- Mạc Thần Hoan Từ chương 147 Bộ này vì Cẩm Phong mua bản quyền nên nhiều nhà drop rồi hay sao ấy, mình chờ mãi vẫn chưa có sách nên edit tiếp cho bản thân và mọi người cùng đọc Từ chương 1- 59 đọc ở Meo meo […]

[ ĐM/ Edit ]  Địa cầu Online- Mạc Thần Hoan (từ chương 147)

Cái truyện này hoàn gian truân thật sự 😂 tận 3 nhà edit khác nhau với những đợt hiatus dài đằng đẵng. Cũng nhờ vậy mà bây giờ giữa mấy truyện vô hạn lưu phá án, tìm chân tướng cốt truyện thì Địa cầu Online khá “mới mẻ”: các màn chơi của truyện là trò chơi, là game thật sự, giống như thời vô hạn lưu mới được viết ra ấy. Kiểu như Alice in Borderland.

Truyện có hai điểm cộng bự trong world building: đám dị năng, đạo cụ đa dạng, đặc sắc còn hơn Trốn thoát khỏi thư viện luôn; và xây dựng thế giới của boss Hắc Tháp vừa sinh động vừa liền mạch, kết cục các màn chơi đều có ảnh hưởng thật sự lên thế giới đó. Me likey.

Tầm 1/3 truyện đầu, truyện được viết rõ ràng, tỉ mỉ. Nhưng càng về sau thì tác giả càng kể chuyện một cách qua loa (so với cách kể của 1/3 đầu), có nhiều hố bên lề chưa lấp, hoặc chỉ thả hint chứ không được xác nhận rõ ràng cho thỏa lòng độc giả ヽ( ˋ(エ)´ )ノ Sảng văn nhưng không sảng là vì tác giả đó!!ヽ( ˋ(エ)´ )ノ may mắn là mạch truyện chính cũng miễn cưỡng lấp hố đầy đủ.

Tui thấy là Mạc Thần Hoan bất ổn thật sự. Từ truyện đầu tiên tui đọc của bả đã vậy, kiểu tư duy tốt, viết cốt truyện rất khá nhưng mắc lỗi cũng nhiều, từ lỗi nhầm nho nhỏ đến bug về số liệu (kiểu dùng công thức đúng mà bấm máy tính kiểu gì lại ra đáp án sai ấy ( ̄(エ) ̄)). Văn phong cũng kiểu lúc thì mượt, lúc lại viết rối lung tung cả lên. Các editor gánh còng cả lưng:

Chương 138

Về tuyến tình cảm thì siêu siêu ít. Ban đầu tui nghĩ ít là do chậm nhiệt, nhưng đến khi Mạch Mạch ăn sạch sẽ Phó thiếu tá không trả tiền thì tui mới chắc chắn là tác giả đã cắt/không kể rất rất nhiều moment của hai người, nên từ giai đoạn mập mờ đến cảnh H vừa có cảm giác quá đột ngột, lại vừa có cảm giác thời điểm đó chín muồi rồi.

Công thụ là kiểu hỗ sủng, hành động và suy nghĩ ăn ý cực kì. Đáng lẽ trúng gu tui là tui thích lắm á, nhưng mà: Ban đầu tui không thích tính cách của thụ tí nào, kiểu bo bo giữ mình á. Tới gần nửa truyện mới thấy đỡ hơn vì lúc đó thụ mạnh và quen biết nhiều người hơn rồi (chủ yếu là đám con nít với nhóm Attack), lúc này mới thấy thụ có “tinh thần trách nhiệm của main truyện shounen” hơn =)))) Công thì là quân nhân mạnh mẽ, đáng tin cậy nên không ghét được, trừ mấy lần ổng thả thính kiểu sắp tỏ tình tới nơi rồi, cái nghe thụ hỏi một câu là ổng lại quay xe, không đâm lủng tầng giấy mập mờ 😀😀 sao rén vậy cha?

Kết luận: Truyện vẫn rất đáng đọc vì các màn chơi thú vị, miễn là đừng quá để ý tiểu tiết, cứ phiên phiến thôi 😂😂 uầy, không biết có nên cho vào mục Keepers không nữa 😩

Sau khi phán quan về hưu tham gia trò chơi chạy trốn – Miêu Bát Tiên Sinh

Tác giả: Miêu Bát Tiên Sinh Edit: Sư TửTình trạng bản gốc: Đã hoàn thànhTình trạng bản dịch: Đã hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, kinh dị, huyền huyễn, song khiết, cường cường, vô hạn lưu, niên thượng, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng, 1×1, HE. Giới thiệu Kỳ Vô Quá là quỷ sai […]

[Mục lục] Sau khi phán quan về hưu tham gia trò chơi chạy trốn

Miêu Bát Tiên Sinh vẫn không làm tui thất vọng ( ˘ ³˘)♥ tưởng truyện huỵch toẹt như văn án với tên, nhưng cũng có nhiều cốt truyện ẩn lắm, đọc mà đi từ chân tướng này đến chân tướng khác. Rất thú vị, hấp dẫn.

Truyện sảng văn, hỗ sủng nguyên cây. Công thụ đều xuất hiện từ đầu truyện rồi dính nhau đến cuối =)))))) nhưng mà truyện chậm nhiệt 🥲🥲 dù cũng tương tác cực ăn ý nhưng mà không có thồn cơm chó 🥲🥲 Thính của hai đứa nó là sự ăn ý chứ không phải kiểu ngọt rụng răng. Đã vậy, tỏ tình xong, đang thời kì yêu đương cuồng nhiệt cái bị cốt truyện quá khứ tách nhau cả chục chương nữa chứ ୧( ಠ Д ಠ )୨ định bức xúc nhiều nhưng sau đó cơm chó vẫn ngon nên là… 🤤🤤

Mấy màn vô hạn lưu cũng thú vị nha, dù công thụ dư sức bạo lực qua cửa nhưng mà vẫn chơi giải đố đàng hoàng, thụ có nhiều ý nghĩ outside the box lạ đến cả công cũng cạn lời, nhưng mà nó lại đúng logic game nên NPC có thấy sai sai vẫn phải bị thuyết phục =))))))))))

Lí do mà truyện chỉ 4* là vì ít cơm chó tui thấy đáng lẽ arc cuối phải được kể tỉ mỉ hơn. Dù đã nhét nhiều chi tiết về chân tướng xuyên suốt truyện nhưng arc cuối lại giải quyết vội quá. Phần quá khứ kể quá nhanh, toàn là tự sự chứ chưa đẩy người đọc lên cao trào cảm xúc lắm 😩😩 rất đáng tiếc đó!! Phần giải quyết boss này nọ cũng nhanh quá nữa 😩😩 đã vậy phiên ngoại full cơm chó nhưng có 2 chương. Nói chung arc cuối cần dài gấp 3 cơ!! ୧( ಠ Д ಠ )୨

Tôi bỏ chạy sau khi ngược bốn tên tra công – Miêu Bát Tiên Sinh

[Tác giả]: Miêu Bát Tiên Sinh/猫八先生  [Thể loại]: Đam mỹ, chủ thụ, xuyên sách, hiện đại, dị năng, nghịch tập, nhẹ nhàng, sảng văn, HE, 1v1, thanh thuỷ văn.  [Tình trạng bản gốc]: 136 chương (133 chương chính văn – 3 chương ngoại truyện)  [Nguồn raw]: Tấn Giang và shubaow.net [Tình trạng edit]: đã xong – đang beta Edit by Axianbuxian12 12/03/2021 – 28/08/2021

TÔI BỎ CHẠY SAU KHI NGƯỢC BỐN TÊN TRA CÔNG – MIÊU BÁT TIÊN SINH

Đọc gần hết bên wattpad (chính chủ) mới nhận ra editor có wordpress 🤣🤣

Truyện hay tình tiết mới lạ, tiết tấu nhanh, tràn đầy bất ngờ. Đến gần cuối mà vẫn đoán trật tình tiết hoài 😁 Tính cách công thụ thì đều ổn. Công phân liệt, tính cách đủ thể loại nhưng có trầm ổn, có trung khuyển dịu dàng, có tâm kơ. Thụ đam mê vươn tới tầm cao cổ võ, muốn có sức mạnh để nắm giữ vận mệnh bản thân, nhưng trước mặt công lại lộ phần ngạo kiều được công cưng chiều mà ra ( ˘ ³˘)♥

Bởi vậy tui định cho 5* đến nơi rồi, nhưng ghét ở chỗ tác giả rén quá. Sau khi giải quyết mọi việc, cứ tưởng ngọt ngào ân ái time rồi, (thì cũng có) mà bị tác giả viết lẹ lẹ, đến hôn cũng bị cua đồng 😭😭 tức quá 4* thôi. Chứ trước đó mập mờ cũng ngon =)))))))