Địa Cầu online – Mạc Thần Hoan

Địa cầu online/ Địa cầu thượng tuyến- Mạc Thần Hoan Từ chương 147 Bộ này vì Cẩm Phong mua bản quyền nên nhiều nhà drop rồi hay sao ấy, mình chờ mãi vẫn chưa có sách nên edit tiếp cho bản thân và mọi người cùng đọc Từ chương 1- 59 đọc ở Meo meo […]

[ ĐM/ Edit ]  Địa cầu Online- Mạc Thần Hoan (từ chương 147)

Cái truyện này hoàn gian truân thật sự 😂 tận 3 nhà edit khác nhau với những đợt hiatus dài đằng đẵng. Cũng nhờ vậy mà bây giờ giữa mấy truyện vô hạn lưu phá án, tìm chân tướng cốt truyện thì Địa cầu Online khá “mới mẻ”: các màn chơi của truyện là trò chơi, là game thật sự, giống như thời vô hạn lưu mới được viết ra ấy. Kiểu như Alice in Borderland.

Truyện có hai điểm cộng bự trong world building: đám dị năng, đạo cụ đa dạng, đặc sắc còn hơn Trốn thoát khỏi thư viện luôn; và xây dựng thế giới của boss Hắc Tháp vừa sinh động vừa liền mạch, kết cục các màn chơi đều có ảnh hưởng thật sự lên thế giới đó. Me likey.

Tầm 1/3 truyện đầu, truyện được viết rõ ràng, tỉ mỉ. Nhưng càng về sau thì tác giả càng kể chuyện một cách qua loa (so với cách kể của 1/3 đầu), có nhiều hố bên lề chưa lấp, hoặc chỉ thả hint chứ không được xác nhận rõ ràng cho thỏa lòng độc giả ヽ( ˋ(エ)´ )ノ Sảng văn nhưng không sảng là vì tác giả đó!!ヽ( ˋ(エ)´ )ノ may mắn là mạch truyện chính cũng miễn cưỡng lấp hố đầy đủ.

Tui thấy là Mạc Thần Hoan bất ổn thật sự. Từ truyện đầu tiên tui đọc của bả đã vậy, kiểu tư duy tốt, viết cốt truyện rất khá nhưng mắc lỗi cũng nhiều, từ lỗi nhầm nho nhỏ đến bug về số liệu (kiểu dùng công thức đúng mà bấm máy tính kiểu gì lại ra đáp án sai ấy ( ̄(エ) ̄)). Văn phong cũng kiểu lúc thì mượt, lúc lại viết rối lung tung cả lên. Các editor gánh còng cả lưng:

Chương 138

Về tuyến tình cảm thì siêu siêu ít. Ban đầu tui nghĩ ít là do chậm nhiệt, nhưng đến khi Mạch Mạch ăn sạch sẽ Phó thiếu tá không trả tiền thì tui mới chắc chắn là tác giả đã cắt/không kể rất rất nhiều moment của hai người, nên từ giai đoạn mập mờ đến cảnh H vừa có cảm giác quá đột ngột, lại vừa có cảm giác thời điểm đó chín muồi rồi.

Công thụ là kiểu hỗ sủng, hành động và suy nghĩ ăn ý cực kì. Đáng lẽ trúng gu tui là tui thích lắm á, nhưng mà: Ban đầu tui không thích tính cách của thụ tí nào, kiểu bo bo giữ mình á. Tới gần nửa truyện mới thấy đỡ hơn vì lúc đó thụ mạnh và quen biết nhiều người hơn rồi (chủ yếu là đám con nít với nhóm Attack), lúc này mới thấy thụ có “tinh thần trách nhiệm của main truyện shounen” hơn =)))) Công thì là quân nhân mạnh mẽ, đáng tin cậy nên không ghét được, trừ mấy lần ổng thả thính kiểu sắp tỏ tình tới nơi rồi, cái nghe thụ hỏi một câu là ổng lại quay xe, không đâm lủng tầng giấy mập mờ 😀😀 sao rén vậy cha?

Kết luận: Truyện vẫn rất đáng đọc vì các màn chơi thú vị, miễn là đừng quá để ý tiểu tiết, cứ phiên phiến thôi 😂😂 uầy, không biết có nên cho vào mục Keepers không nữa 😩

Cậu bạn mỏ hỗn ở cùng phòng biết phun sữa – Dương Dương

[Đam mỹ/Cao H/Thô tục] Cậu bạn mỏ hỗn ở cùng phòng biết phun sữa

Tựa vậy thôi chứ chỉ là thụ có chửi tục, còn bình thường em nó ngoan lắm. Kiểu thụ hỗn thật sự là như Mượn trym làm việc kìa.

Truyện rất là ngọt sủng, chủ yếu là sản nhũ, phun sữa đồ y như tựa, còn H có vài ba cảnh thui. Công lưu manh giả danh tri thức x Thụ ngốc manh đồ á, cũm dễ thương lắm.

Điểm nổi bật là bà editor mận vải =))))) coi phần “Review từ editor” còn mận cười ẻ hơn nội dung truyện luôn =)))))))

Đau Bụng là thật – Ngã Hàng Tương Chỉ

Tên truyện: Đau Bụng là thật (肚子疼是真的) Tác giả: Ngã Hàng Tương Chỉ (我行将止) Editor: Devil Tình trạng viết: Hoàn (Tùy theo tác giả hứng lên thì thêm chương) Tình trạng edit: Hoàn ____________ Văn án: Không hề khẩu thị tâm phi. Một câu chuyện nhỏ kể về hai vị ảnh đế luôn đối chọi […]

(Hoàn) Đau Bụng là thật

Câu chuyện về hai diễn tinh khẩu thị tâm phi yêu nhau. 100% là đường.

Nam phụ độc ác thì phải thích gì làm nấy – Điềm Tiêu Tối Điềm

Nhảy hố chỉ vì nó là truyện xuyên nhanh sảng văn vả mặt. Tui đọc một lúc thì thấy vibe Đừng nhặt bạn trai trong thùng rác cực mạnh, giống từ thiết lập công thụ cho đến motif chân tướng hệ thống làm tui mừng gần chớt. Ai ngờ tất cả chỉ là cú lừa, Walmart sao so được với Chanel 👁👄👁💅

Văn án chỉ là về thế giới 1 thôi, mấy thế giới sau có cốt truyện khác, nhưng điểm chung là đều máu chó vãi cả linh hồn. Ban đầu tui húp luôn, vì càng máu chó thì vả mặt càng đã, và với mưu trí của thụ thì đã thật. NHƯNG truyện ngược thụ cực kì. Ngược thân, ngược tâm, ngược quằn quại trong quá khứ lẫn hiện tại, ngược cả thụ nguyên chủ lẫn thụ chính (kí chủ). Thậm chí đỉnh điểm cái lôi to đùng với tui là ở thế giới thứ 6, thụ nguyên tác bị gangrape nhưng cách kí ức truyền vào thụ chính do tác giả mô tả thì không khác nào khiến thụ chính cũng trải nghiệm 😰😰😰 từ đoạn đó tui coi mà tụt mood hẳn, cảnh vả mặt cũng không thấy sướng như trước.

Thụ trong truyện cực kì thông minh gánh team, cũng vừa đẹp vừa độc. Thụ có thể lực và nghị lực không giống người thường, dù yếu cỡ nào cũng có thể thành mạnh nhờ ý chí rồi phản kích =)))) có thể gọi đây hẳn là thuộc tính sống dai của các thụ trong ngược văn =))))))) Ban đầu thấy ngầu vđ nhưng càng ngẫm càng thấy tác giả không biết mình đang tả nhân vật như thế nào: lúc thì thụ là bé đáng thương dùng ý chí đấu với nhóm công tội phạm để lấy lại công lí do đồng bạn; lúc thì tui thấy ẻm cố tình đấu với đám kia tìm kích thích chứ chẳng phải do tình thế ép buộc, vì rõ ràng có những cách làm khác tốt hơn. Cái backstory của thụ loạn đến độ tác giả không dám dành thời gian kể chi tiết, mà chỉ nhắc bâng quơ đoạn cần nhắc và phần thế giới thực là viết nối tiếp từ đoạn tỉnh lại luôn.

Thụ cũng vô cùng tự lập đến độ muốn làm mọi thứ một mình, không muốn công can thiệp. Và công không can thiệp thật 🙂🙂 công trong truyện này làm tui ức chế cực kì vì khi thụ đang nhảy vào hố lửa thì nó mặc kệ, với danh nghĩa là tôn trọng và tin tưởng thụ nên không nhúng tay. Nói toẹt ra, thằng này là đồ vô dụng! Nhưng lại dám bắt chước anh 6 tỏ ra thâm tình dịu dàng ctct 🙂🙂 trong khi thân phận của nó to đùng chứ chẳng phải người thường, là Pháp Tắc mà pháp tắc ổng đại diện không khác nào “Công Lý chỉ là diễn viên hài”. Có một đoạn thể hiện rõ nhất cách công đối xử với thụ (đối với tui): Thụ vẫn còn mang bệnh, ốm yếu trong người nhưng muốn đi thăm mộ. Nên công ở dưới núi chờ thụ tự đi bộ lên núi MỘT MÌNH, mỹ danh là vì thụ cần ở một mình. Chờ lâu quá công mới đi lên thì thấy thụ cứng đơ trên đó vì bùng nổ cảm xúc rồi. Lúc nào công mới bày đặt đau lòng 👁👄👁?? Vc thật.

Cũng vì công ớn óc quá mà sau này mấy đoạn ngọt ngào tui cũng chẳng thấm nổi. Nó suốt ngày tỏ vẻ đau lòng cho thụ xong vẫn lặp lại hành vi như trước đó: mặc kệ thụ nhảy vào hố lửa N lần và vẫn cứ trêu thụ dù biết thằng nhỏ nhạy cảm với mấy vụ trêu đùa (thụ tưởng thật) vì thụ quá yêu nó 🙄🙄🙄🙄

Chủ Thần bị đấm trong 1 nốt nhạc, còn Thiên Đạo và tập đoàn hệ thống hoành tráng của Chủ Thần cũng chẳng xuất hiện luôn nên arc cuối 100% là cuộc sống hạnh phúc khi về thế giới thật thôi.

Truyện có bé hệ thống ngốc nghếch đáng yêu, ban đầu chỉ thấy nó cứng nhắc ngu ngốc thôi nhưng về sau nó đáng yêu thật. Tui thấy nó thương thụ hơn công nữa, còn biết hóng drama các kiểu =)))))

Ban đầu tưởng truyện hay nên còn hơi tiếc vì editor còn non tay. Đọc đến hết mới biết đây là truyện đầu tay của tác giả luôn, nên editor lần đầu 🤝 tác giả lần đầu nó lại hợp nhau nhỉ =))

Thương tiến tửu – Đường Tửu Khanh

Tác giả: Đường Tửu Khanh (hình tác giả) Chuyển ngữ: Mều Văn án: Phóng đãng bại hoại ăn chơi công  x  Có thù tất báo mĩ nhân thụ Chó dữ gặp chó điên[…]

THƯƠNG TIẾN TỬU ♚ (Hoàn)

Bộ truyện này đối với tui giống cơm nhà tui vậy. Nhìn thì ngán không muốn ăn, mà bới tô cơm là ăn một lèo mấy tô mới đã cái nư 🥹🥹 bởi vậy nên cả tháng trời mới đọc xong dù truyện đỉnh của chóp. Thương tiến tửu quả là bộ truyện đưa Đường Tửu Khanh lên thần đàn.

Nội dung truyện cực kì trọn vẹn, cả tuyến chính lẫn tuyến tình cảm của công thụ đều được chăm chút hoàn mỹ. Tui cá chắc tác giả đã lên dàn ý rất tỉ mỉ từ trước khi bắt đầu viết để có thể sắp xếp các tình tiết lớn nhỏ một cách tinh tế đến vậy. Nhất là cách bóc tách tìm chân tướng án binh bại Trung Bác, như một phần truyện whodunit xen kẽ giữa những màn cung đấu.

World building của truyện cực kì hoành tráng và hoàn thiện. Dàn nhân vật phụ đông đúc nhưng ai cũng được tác giả cẩn thận xây dựng tính cách rõ nét, thậm chí là có phát triển tính cách và cả spotlights của riêng mình. Thậm chí nhân vật phản diện (người Biên Sa) hay nhân vật ác (Nhan Hà Như) cũng có những nét tính cách likeable nữa mà… Đây cũng là một bộ đam mỹ hiếm hoi mà dàn nữ phụ toàn là người thông minh, mạnh mẽ và đóng nhiều vai trò rất quan trọng.

Nhưng đây không phải là sảng văn mà là văn cung đấu thời loạn, nên nhiều cái chết lắm, phe nào cũng có người chết 😥😥 nhất là hội lão niên 😩 thậm chí công thụ cũng thảm, cũng phải chịu nhiều thất bại (phần 1, 2) để trưởng thành và chiến thắng (phần 3).

Về tuyến tình cảm thì lúc coi văn án tui đã nghĩ chắc 2 đứa này sẽ ngược nhau nhiều lắm. Nhưng bất ngờ chưa bà dà, trừ cú đạp khiến Tiêu sói con hối hận suốt đời thì hai đứa chẳng ngược nhau gì cả. Thụ không chỉ không ghi thù mà còn chủ động cực kì, cái kiểu thích là nhích luôn không lăn tăn gì hết ấy. Ban đầu, công còn muốn kìm nén cơ, đc dăm ba chương thì cởi áo giáp trước sự cám dỗ luôn ( ‾́ ◡ ‾́ ) Hai đứa nó đã tình bể bình mà giọng văn của tác giả + dịch giả còn buff cái sự tình thú lên gấp 100 lần nữa cơ ✧(σ๑˃̶̀ꇴ˂̶́)σ Không chỉ vậy, còn có H nhiều vl, mà Nhị gia cũng biết chơi vl 🤤🤤 quả là kinh nghiệm của người làm công tử bột mấy năm trời =)))))

H của truyện là kiểu tả vừa kín vừa hở ngon lành như kiểu H thông dụng hồi trước dịch cua đồng ý. Vừa nóng bỏng mà lại tinh tế, không hề thô tục chút nào. Chỉ là adapt chính sách thời nay nên vẫn không có dùng từ chỉ bpsd đồ đâu 👉👈

Trái ngược với cặp chính thì cặp phụ thảm của thảm, khi còn sống đã không tranh thủ đến với nhau lại còn âm dương cách biệt khi vừa khải hoàn 🙂 tác giả sống ác dừa thoy 🙂🙂 tình cảm của cặp bách được nhắc đến rất ít, nếu không có trong phần chú ý chắc đầy người không nhận ra đâu. Hai bả hợp nhau thật mà dòng đời xô đẩy hơi bị ngụy loạn luân nên không biết có tiến tới không nữa 🤔

Truyện này hot nên có nhiều fanart lắm. Dịch giả rất có tâm mà chèn fanart theo nội dung truyện ngay đúng đoạn truyện đó luôn 👍👍 không chỉ tìm hình có tâm mà bản dịch này cũng mượt cực kì luôn á ( ˘ ³˘)♥ góp phần to lớn khiến tui cảm được cái hay của truyện. Không biết bản dịch xuất bản có tốt như vầy không 😩😩

/////////////////////SPOIL & RANT/////////////////////

Thuộc tính công thụ (theo tui) phải để đây vì spoil mất 👉👈: tướng quân to như con bò – lưu manh trí thức – dịu dàng (với mình em) công x đế vương – văn võ song toàn – nhân thê – mĩ nhân dụ thụ.

Ban đầu tui cũng nghĩ là ui trời sao hai đứa này quất nhau nhanh vậy. Công mê người đẹp từ cái nhìn đầu tiên thì bỏ qua đi, nhưng thụ đáng lẽ phải ghi thù chớ. Nhưng sau đó tác giả thả hint thụ coi công như ánh mặt trời, cũng thả hint thụ nhớ thái phó khen công hoài =)))) nên tức là ẻm đã chú ý người ta từ khi còn ở trong chùa rồi còn gì =)))) mê bất chấp mối thù nó suýt giết mình luôn á trời =))))

Nhân vật ấn tượng nhất với tui là Tề Huệ Liên, lão đế sư đỉnh của đỉnh, tui kính ông tài trí ngút trời, càng kính phong thái của ông. Từ khúc Tề lão debut là tui đấy thấy ổng ngầu ngất trời rồi, ổng ngầu đến chết và ngầu đến thật lâu ra khi đã chết.

“Ta chính là Tề Huệ Liên của Du Châu! Ngươi không nhận ra ta, ta nói cho ngươi hay, ta là, là Tam nguyên đầu bảng của Vĩnh Nghi năm thứ mười lăm. Đại Chu khai quốc đến nay, người đỗ đầu Tam nguyên chỉ có năm người. Ta là liêu thuộc đông cung, nhậm chức Thượng thư bộ Lại, kiêm Thứ phụ nội các. Ta đã từng dạy thái tử, bây giờ, bây giờ ta dạy cho ngươi! Ta mang học vấn cả đời này, dạy tất cả cho ngươi… được hay không?”

Chương 8

Khi đọc truyện sẽ thấy nhiều tên phản diện chết rất nhạt trong khi bọn nó ác đến nỗi hại cả thiên hạ. Bức xúc nhưng đó cũng là thực tế thôi, đây không phải văn vả mặt, bọn rác rưởi tống khỏi xã hội càng nhanh, không khí càng trong lành.